Mới đây, diễn viên Orlando Bloom đã công khai việc anh đã trải qua một quy trình y tế gọi là tách chiết tách huyết tương, với mục đích loại bỏ các vi nhựa và độc tố khỏi máu của mình.

Phương pháp này bao gồm việc lấy máu ra khỏi cơ thể, sau đó ly tâm hoặc lọc để chiết xuất các thành phần cụ thể, và cuối cùng là trả lại máu vào cơ thể. Tuy nhiên, cho đến nay, vẫn chưa có bằng chứng khoa học thuyết phục về việc phương pháp này có thể loại bỏ hiệu quả vi nhựa từ máu người.
Các nhà nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa đã bắt đầu nghiên cứu vấn đề này trong bối cảnh của liệu pháp lọc máu – một phương pháp điều trị thiết yếu cho bệnh nhân bị suy thận. Mặc dù lọc máu là một thành tựu y tế đáng kể, nhưng một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng nó cũng có thể tiềm ẩn một rủi ro đáng lo ngại: đưa vi nhựa vào máu.
Trong một số trường hợp, bệnh nhân đang điều trị lọc máu có thể vô tình bị nhiễm vi nhựa trong quá trình điều trị do sự phân hủy của các thành phần nhựa trong thiết bị y tế. Điều tương tự cũng có thể xảy ra với phương pháp tách chiết tách huyết tương, khi nó có thể đưa vi nhựa từ thiết bị vào máu.
Orlando Bloom có thể đúng khi nghi ngờ rằng cơ thể anh đã hấp thụ nhựa thông qua việc tiếp xúc hàng ngày với môi trường ô nhiễm. Các nhà khoa học đã phát hiện ra vi nhựa trong không khí, nước, đất, thực phẩm và thậm chí trong mô người.
Vi nhựa được định nghĩa là các hạt nhựa có kích thước từ khoảng 5mm xuống đến 0,1 micron – nhỏ hơn một tế bào hồng cầu. Một số vi nhựa được sản xuất một cách có chủ ý, như các hạt nhựa nhỏ trong các loại tẩy tế bào chết trên mặt, trong khi những loại khác hình thành khi các vật thể nhựa lớn hơn phân hủy theo thời gian do tác động của ánh sáng mặt trời, ma sát hoặc ứng suất vật lý.
Ước tính cho thấy người lớn trung bình có thể hấp thụ khoảng 883 hạt vi nhựa – hơn nửa microgram – mỗi ngày. Tuy nhiên, đến nay, các nghiên cứu dịch tễ học quy mô lớn vẫn chưa thiết lập được mối liên hệ giữa việc tiếp xúc với vi nhựa và các bệnh cụ thể.
Nghiên cứu ban đầu cho thấy vi nhựa có thể có liên quan đến viêm, bệnh tim mạch và tổn thương DNA – một con đường tiềm năng dẫn đến ung thư. Thay vì chỉ tập trung vào cách để loại bỏ nhựa khỏi máu, chiến lược dài hạn hiệu quả hơn có thể là giảm thiểu tiếp xúc của chúng ta với nhựa ngay từ đầu. Việc này đòi hỏi không chỉ sự thay đổi trong ý thức của công chúng mà còn cần có sự can thiệp từ các chính sách và công nghệ để giảm sử dụng nhựa.
Câu chuyện của Orlando Bloom đã nêu bật lên mối quan ngại ngày càng tăng của công chúng về vấn đề vi nhựa. Tuy nhiên, để giải quyết vấn đề này một cách hiệu quả, cần có sự kết hợp giữa nghiên cứu khoa học nghiêm ngặt, các quy định chặt chẽ hơn và một sự chuyển đổi khỏi sự phụ thuộc vào nhựa trong cuộc sống hàng ngày.